Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ bé, nhưng lại có thể chạm đến tầng sâu nhất trong tâm hồn con người. Với tôi, đó chính là đài phun nước – một hình ảnh giản dị mà thân thương, gắn liền với ký ức tuổi thơ, với mái nhà, và với tình yêu quê hương sâu đậm.

Mỗi khi ai đó hỏi tại sao tôi chọn nghề chế tác đài phun nước, tôi thường mỉm cười – vì với tôi, đài phun nước không đơn thuần chỉ là một công trình nghệ thuật. Nó là một biểu tượng, là chiếc cầu nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa tôi – người con đã từng đi xa, với mảnh đất sinh ra mình. Có lẽ chính vì thế, mà mỗi lần nhìn thấy nước từ những vòi phun vút lên trời rồi nhẹ nhàng đổ xuống, tim tôi lại rung lên một nhịp rất lạ – đài phun nước, đứa con tìm về cội nguồn, là như thế.

Ký ức tuổi thơ bên dòng nước

Tôi sinh ra ở một vùng quê miền Trung đầy nắng và gió. Ngay giữa sân nhà, cha tôi dựng một chiếc đài phun nước nhỏ, đơn sơ. Nó không lớn, cũng không cầu kỳ như những đài phun ở thành phố. Nhưng mỗi khi tiếng nước róc rách vang lên, tôi lại thấy tâm hồn mình nhẹ nhõm lạ thường.

thi cong dai phun nuoc san vuon tai san vuon doc dao

Có những buổi chiều, tôi ngồi hàng giờ bên đài phun, ngắm những giọt nước tung lên rồi rơi xuống, lắng nghe tiếng nước hòa vào tiếng chim chiều và tiếng mẹ gọi từ bếp. Đó là thanh âm của yên bình, là bản nhạc nền của tuổi thơ êm đềm.

Những năm tháng đi xa

Khi trưởng thành, tôi cũng như bao người khác, rời quê lên thành phố học tập rồi làm việc. Cuộc sống nơi đô thị náo nhiệt, hiện đại, có đủ mọi tiện nghi – nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn thấy thiếu một điều gì đó. Mỗi lần căng thẳng, tôi lại nhớ đến tiếng nước chảy nhẹ nhàng bên đài phun năm nào. Nhớ đến ánh mắt của cha khi ông bảo:
“Con người như dòng nước, có lúc bay cao, có lúc trầm lắng, nhưng cuối cùng vẫn phải tìm về nguồn cội của mình.”

dai phun nuoc co dien dat tren san thuong dep

Và thế là tôi bắt đầu học về nghệ thuật nước – từ kỹ thuật lắp đặt, kiến trúc, âm thanh, ánh sáng… từng chi tiết nhỏ đều được tôi nâng niu như một cách giữ lại kỷ niệm. Rồi tôi tự mình làm ra những đài phun đầu tiên, không chỉ để bán, mà còn như gửi gắm tâm hồn mình trong đó.

Đài phun nước – không chỉ là công trình nghệ thuật

Ngày nay, tôi thấy đài phun nước hiện diện ở nhiều nơi: công viên, biệt thự, quán cà phê, khu nghỉ dưỡng… Nhưng với tôi, giá trị của nó không chỉ nằm ở vẻ đẹp hình thức. Nó còn là biểu tượng của sự sống, của sự gắn kết và trở về. Như chính tôi – người thợ chế tác, mỗi sản phẩm tôi làm ra đều mang theo một phần ký ức, một lời nhắn nhủ: “Dù đi đâu, đứa con cũng sẽ tìm về cội nguồn.”

dai phun nuoc mini trang tri dat tren ban cong

Mỗi tia nước phun lên là một ước mơ, mỗi giọt rơi xuống là một hoài niệm. Đài phun không nói, nhưng nếu lắng nghe, bạn sẽ cảm nhận được cả một dòng chảy của thời gian, của cảm xúc, của tâm linh.

Tôi chọn sống cùng đài phun nước

Tôi không phải là người giàu có, nhưng tôi thấy mình may mắn – vì được làm điều mình yêu. Mỗi ngày được chạm vào nước, chạm vào vật thể, tạo nên hình khối, tôi như được sống lại với tuổi thơ. Tôi hiểu rằng, chính nhờ đài phun nước – đứa con tìm về cội nguồn, mà tôi tìm được chính mình.

Mau dai phun nuoc trong nha tai quan bar doc dao

Tôi chọn không ồn ào, không phô trương. Nhưng từ nơi ấy, tôi đã làm ra hàng trăm công trình đài phun cho khắp các tỉnh thành. Khách hàng của tôi, có người chỉ cần một tiểu cảnh nhỏ đặt trước hiên nhà, có người muốn đài phun lớn giữa khuôn viên resort. Nhưng dù là quy mô nào, tôi luôn hỏi họ một câu:

“Bạn muốn gửi gắm điều gì vào dòng nước ấy?”

Vì tôi tin rằng, đài phun nước không chỉ đẹp – mà còn phải có hồn.

Lời kết: Đứa con luôn trở về

Giờ đây, mỗi khi hoàn thành một đài phun mới, tôi vẫn thường lặng người nhìn nước bắt đầu chảy. Như thể tôi đang nhìn lại chính mình – đứa con đã từng đi rất xa, nhưng cuối cùng vẫn chọn trở về.
Đài phun nước – đứa con tìm về cội nguồn – không còn là một cái tên, mà là hành trình sống, là lý tưởng, là linh hồn mà tôi đã và đang gửi vào từng giọt nước.

Nếu bạn đang đi xa, nếu bạn đang nhớ nhà, hoặc chỉ đơn giản là đang tìm một điểm lặng giữa cuộc sống xô bồ – hãy thử để một đài phun nước nhỏ trong sân. Biết đâu, trong tiếng nước róc rách ấy, bạn sẽ thấy được con đường trở về của chính mình…

Mục nhập này đã được đăng trong Blog. Đánh dấu trang permalink.